词语解释
头童齿豁[ tóu tóng chǐ huò ]
⒈ 头秃齿缺。形容衰老。
引证解释
⒈ 头秃齿缺。形容衰老。
引唐 韩愈 《进学解》:“头童齿豁,竟死何裨!”
宋 陈师道 《别圆澄禅师》诗:“此去他来尚有缘,头童齿豁恐无年。”
清 刘献廷 《广阳杂记》卷三:“屈指计之,二十六年矣, 瑞臣 虎文 皆作古人,予与 小谢 亦头童齿豁。”
国语辞典
头童齿豁[ tóu tóng chǐ huò ]
⒈ 童,原指山无草木。头童,形容人秃头。豁,破缺。头童齿豁形容人头秃齿缺,年老体衰的样子。唐·韩愈〈进学解〉:「头童齿豁,竟死何裨。」清·纪盷也作「齿豁头童」。
引《阅微草堂笔记·卷三·滦阳消夏录三》:「渐至头童齿豁,渐至伛偻劳嗽,涕泪涎沫,秽不可近。」
近老态龙钟
反返老还童 年富力强
相关词语
- tián sī sī甜丝丝
- tián hú田胡
- táng zhèng棠政
- tuǐ shì腿事
- tú nán图南
- táo jūn陶均
- tù yǐng兔颖
- tǐ fǎng体访
- tú móu bù guǐ图谋不轨
- tóng zhì同治
- tián chē田车
- tà jī踏缉
- tiān gòu天构
- tuí qiān颓迁
- tóng shān铜山
- tiān mù shān天目山
- tái gé抬阁
- tiān miào天庙
- táo yì逃佚
- tōng gǔ通谷
- tiān kāi tú huà天开图画
- tán cáo檀槽
- tān xiān贪憸
- tǎo kǒu zǐ讨口子
- táo zuì逃罪
- tiān jiǔ天九
- tòng jí痛疾
- tāo tāo bù qióng滔滔不穷
- tiě xiǎng bǎn铁响板
- tuō shì托事
- tì jīng惕兢
- tǔ fēng土蜂
- tuì qì退弃
- téng yǐ藤椅
- tǎ dūn塔墩
- tuí jiào颓教
- tuó tā橐他
- tào jiān套间
- táo róng淘融
- tóng huǒ同夥