聪明儿
拼音cōng míng ér
注音ㄘㄨㄥ ㄇ一ㄥˊ ㄦˊ
繁体聰明兒
词语解释
聪明儿[ cōng míng ér ]
⒈ 唐人习语。指天赋聪明的人。
引证解释
⒈ 唐 人习语。指天赋聪明的人。
引《敦煌曲子词·苏莫遮》:“聪明儿,禀天性,莫把 潘安 才貌相比并。”
《太平广记》卷二五四引 唐 韩琬 《御史台记·狄仁杰》:“公不闻聪明儿不如有相子?公二人可谓有相子也!”
相关词语
- chēn guài瞋怪
- chē lù车路
- chū fǎng出访
- chèn bù谶步
- chén gǔ尘毂
- chèn yán谶言
- cán jī残机
- chuáng wèi床位
- chū pú摴蒲
- chōng xīn冲心
- cū lǚ麤履
- cuì lǜ翠緑
- cháng shí常时
- chàng ōu倡讴
- chūn bō春播
- cāng yíng fù jì wěi苍蝇附骥尾
- cǔn liú忖留
- chuán mài遄迈
- chéng yì呈艺
- chǐ yú kuài wǔ耻与哙伍
- chǐ ràng齿让
- chōng tī冲梯
- cùn xiá zhì lún寸辖制轮
- cǎo cù草猝
- cuì zhàng毳帐
- chán tuì蝉蜕
- cì hou伺候
- chūn niú tú春牛图
- cì tīng赐听
- cāo xián操弦
- chuī hú zǐ dèng yǎn吹胡子瞪眼
- chóng tóng重瞳
- chán wǎn婵婉
- cóng cán藂残
- chǐ jīn褫衿
- cǐ jiān此间
- chèn yùn趁韵
- cóng dòng从动
- cuì huán翠鬟
- chàng yáng畅扬