名世
拼音míng shì
注音ㄇ一ㄥˊ ㄕˋ
繁体名世
词语解释
名世[ míng shì ]
⒈ 名显于世。
⒉ 指名显于世的人。
引证解释
⒈ 名显于世。
引《孟子·公孙丑下》:“五百年必有王者兴,其间必有名世者。”
朱熹 集注:“名世,谓其人德业闻望,可名於一世者。”
宋 陆游 《书愤》诗:“《出师》一表真名世,千载谁堪伯仲间!”
明 叶盛 《水东日记·张夏各推所长》:“两人竟各以所长名世。”
《宦海》第四回:“﹝ 邵凤康 ﹞更兼经济非常,文章名世。”
⒉ 指名显于世的人。
引宋 叶适 《<巽岩集>序》:“自有文字以来,名世数十,大抵以笔势纵放,凌厉驰骋为极功。”
宋 文天祥 《抚州乐安县进士题名记》:“斯土也,盖文明之会也……是故名世出於其间。”
清 谈迁 《北游录·上霍鲁斋大理书》:“名世在上,谊当蛰默,而忘其愚且贱,以干于下职事者,诚迫桑榆之景,限斥鷃之悲,庆其遭而惧其晚也。”
国语辞典
名世[ míng shì ]
⒈ 德业勋望闻名于世。
引《孟子·公孙丑下》:「五百年必有王者兴,其间必有名世者。」
同音词
- míng shī名师
- míng shì明示
- míng shì名士
- míng shí名实
- míng shí明时
- míng shì冥氏
- míng shì冥事
- míng shí铭识
- míng shì冥室
- míng shì明世
- míng shí明识
- míng shí鸣石
- míng shí明石
- míng shī明师
- mìng shì命谥
- míng shì瞑士
- míng shì明试
- míng shì明誓
- míng shì明视
- míng shì名氏
- míng shì瞑视
- míng shī名尸
- mìng shǐ命使
- mìng shì命士
- míng shí名识
- mìng shì命事
- míng shì名势
- mìng shì命氏
- míng shì鸣世
- mìng shì命世
相关词语
- miàn shú面熟
- mó xiāo摹肖
- mí xī迷奚
- mò jiǎn末简
- mìng bó命薄
- mí hún jú迷魂局
- mèn luàn闷乱
- mù qún牧羣
- mì xiàng秘象
- mǎn bù满布
- mò huì默会
- mí hào糜耗
- méi huā shí梅花石
- mù lèi慕类
- mǎ hǎi máo马海毛
- mǎo jìn er铆劲儿
- mái liàn埋殓
- mí àn迷暗
- mì cì密赐
- mà chā杩叉
- mǐn zhì敏智
- mén chā guān门插关
- mào jiè懋戒
- míng kè铭刻
- méi táo shèng没淘剩
- miǎn yù勉喻
- míng yuē名约
- mài kē卖科
- mín jiā民家
- mài běn卖畚
- méi tóu bù zhǎn眉头不展
- mǎ kǎi马铠
- mì jìng谧静
- mò sì zǐ suān没食子酸
- míng xiū zhàn dào,àn dù chén cāng明修栈道,暗渡陈仓
- mǎ chǎng马厂
- měi xiáng美祥
- míng zuò冥坐
- mù gàn niǎo qī木干鸟栖
- mò fan磨烦