清适
拼音qīng shì
注音ㄑ一ㄥ ㄕˋ
繁体清適
词语解释
清适[ qīng shì ]
⒈ 清美。闲适舒畅。
引证解释
⒈ 清美。
引晋 陆云 《请吴王引师友文学观书问道又启》:“臣前啟可与师友文学观书论道,今又天时清适,正是讲诵之日。”
《明诗纪事戊籤·高叔嗣》引 明 陈束 《后冈集》:“故其篇什往往直举胸情,刮抉浮华……有 应物 之冲淡,兼 曲江 之沉雅,体 王 孟 之清适,具 岑 高 之悲壮。”
⒉ 闲适舒畅。
引宋 范仲淹 《与戚寺丞书》:“自至琴署,谅敦清适。”
元 黄镇成 《城西纪事》诗:“今日稍清适,独出城西村。”
明 袁宏道 《论隐者异趣》:“姑寻世间一种幽閒清适之乐,以自徜徉度日。”
同音词
- qīng shì轻视
- qǐng shì请示
- qíng shì情势
- qīng shí青石
- qīng shǐ青史
- qíng shī情诗
- qìng shī磬师
- qìng shí磬石
- qīng shì青室
- qīng shì青襫
- qīng shǐ轻使
- qīng shǐ轻驶
- qīng shǐ青使
- qīng shī轻师
- qīng shì清士
- qīng shí倾时
- qīng shì倾逝
- qīng shì卿士
- qīng shì青士
- qīng shì倾市
- qīng shì轻世
- qīng shí清时
- qīng shī清诗
- qīng shí清实
- qīng shǐ清驶
- qīng shǐ青屎
- qǐng shì请室
- qíng shí情实
- qǐng shí顷时
- qìng shì庆士
- qīng shì清世
- qǐng shí请实
- qīng shì清视
- qíng shì情嗜
- qīng shí清识
- qíng shí情识
- qīng shì清事
- qīng shì倾世
- qīng shì清室
- qíng shì情事
- qǐng shì顷世
- qǐng shì请事
- qìng shì庆室
- qìng shī庆施
相关词语
- qiú dù泅渡
- qióng è琼萼
- qiào tuó陗阤
- qiú shēn求伸
- quǎn mǔ zhī zhōng畎亩之中
- qiū guān秋官
- qiú huà求化
- qiáo shǒu qǐ zhǒng翘首跂踵
- qí lín gé麒麟阁
- qí bù碁布
- qǐ fèi起废
- quán qīng zhōng wai权倾中外
- quán zhī quán néng全知全能
- qí lì骑吏
- qiàn zī yóu piào欠资邮票
- qiān tì迁替
- qià zhòng yào hài恰中要害
- qióng nú琼奴
- qiáng lì强厉
- qiú fú ráng zāi求福禳灾
- qū cí驱辞
- quàn jiàn劝谏
- qín é螓蛾
- qiān wù牵物
- qīng shèn qín清慎勤
- qí shū xiān zhuó棋输先著
- qīng pèi轻辔
- qīng suǒ kè青琐客
- qīng jiǎn青简
- qiú rán gōng虬髯公
- qiú shuǐ泅水
- qiū jì鳅鮆
- qín huáng dǎo shì秦皇岛市
- qià lái恰来
- qǐ huó乞活
- qiáo zhù侨住
- quē è缺阨
- qīng yì清毅
- quán shū全书
- qū chǐ曲尺