唐太宗
拼音táng tài zōng
注音ㄊㄤˊ ㄊㄞˋ ㄗㄨㄥ
繁体唐太宗
词语解释
⒈ 即“李世民”。唐朝皇帝。高祖李渊次子。随父起兵反隋,建立唐朝,封为秦王。后镇压农民起义军,消灭各割据势力,羽翼渐丰。公元626年发动玄武门之变,继帝位。在位时吸取隋亡教训,善于用人纳谏,并推行均田制、租庸调法和府兵制,完善三省六部制和科举制,制订《唐律》。社会经济有所恢复,史称“贞观之治”。
国语辞典
唐太宗[ táng tài zōng ]
⒈ 帝号。指唐代第二位君主李世民。参见「李世民」条。
英语Emperor Taizong of Tang, reign name of second Tang emperor Li Shimin 李世民[Li3 Shi4 min2] (599-649), reigned 626-649
德语Tang Taizong war einer der bedeutendsten Herrscher Chinas. (Eig, Pers, 599 - 649)
相关词语
- tóng shān铜山
- tuì qì退弃
- tǔ fēng土蜂
- tì jīng惕兢
- tà jī踏缉
- táo zuì逃罪
- tuó tā橐他
- tián sī sī甜丝丝
- tiān kāi tú huà天开图画
- tuō shì托事
- tù yǐng兔颖
- tián hú田胡
- tiān mù shān天目山
- tiě xiǎng bǎn铁响板
- tán cáo檀槽
- táo jūn陶均
- tuí jiào颓教
- tiān miào天庙
- tōng gǔ通谷
- tóng huǒ同夥
- tián chē田车
- tuǐ shì腿事
- tuí qiān颓迁
- táo róng淘融
- tiān jiǔ天九
- téng yǐ藤椅
- tào jiān套间
- táng zhèng棠政
- tān xiān贪憸
- tāo tāo bù qióng滔滔不穷
- tú móu bù guǐ图谋不轨
- tóng zhì同治
- tòng jí痛疾
- táo yì逃佚
- tǎo kǒu zǐ讨口子
- tǎ dūn塔墩
- tú nán图南
- tǐ fǎng体访
- tái gé抬阁
- tiān gòu天构