垢尘
拼音gòu chén
注音ㄍㄡˋ ㄔㄣˊ
繁体垢塵
词语解释
垢尘[ gòu chén ]
⒈ 污垢、尘土。
⒉ 喻尘俗之事。
引证解释
⒈ 污垢、尘土。
引三国 魏 嵇康 《五言诗》之三:“俗人不可亲, 松 乔 是可邻。何为秽浊间,动摇增垢尘。”
唐 元稹 《送岭南崔侍御》诗:“火布垢尘须火浣,木棉温软当绵衣。”
《新唐书·孝友传·侯知道》:“知道 垢尘积首,率夜半傅坟,踊而哭,鸟兽为悲号。”
⒉ 喻尘俗之事。
引宋 苏轼 《祭张文定公文》:“我晚闻道,困于垢尘。”
相关词语
- gāo jì高髻
- guān yīn jú观音菊
- gé lǚ革履
- guī nì规匿
- gǎn rén感人
- gé yǎn格眼
- gé zī嗝吱
- gài jiàn概见
- guāng huǎng huǎng光晃晃
- guāng dí光觌
- gǔ fū鼓跗
- gù shǒu固守
- gòng lù贡禄
- gào cí告辞
- guì què桂阙
- gāo zhòu高胄
- guǎng tián hóng yì广田弘毅
- gāo dù jiǎo高度角
- gān xīn zhī fèi甘馨之费
- guān dú观读
- gòu xiào诟笑
- guǐ gōng shí鬼功石
- guān shì观事
- guà bì挂壁
- guā yǎn刮眼
- gài duó丐夺
- gǎn kǎo赶考
- gōng zuò liáng工作量
- guǎng pǔ广谱
- gēng yíng更嬴
- gū tū蓇葖
- gǔn léi滚雷
- guǐ tè诡特
- guàn shí贯石
- gǒng shǒu chuí cháng拱手垂裳
- gòu lí遘罹
- gū luán孤鸾
- gū yǔ孤屿
- gāo hào tóng高号铜
- guān rén官人