贡士
拼音gòng shì
注音ㄍㄨㄥˋ ㄕˋ
繁体貢士
词语解释
贡士[ gòng shì ]
⒈ 旧指地方向朝廷荐举人才。
⒉ 指所荐举之人。
⒊ 清制,会试中式者为贡士。
引证解释
⒈ 旧指地方向朝廷荐举人才。
引《礼记·射义》:“诸侯岁献,贡士於天子。”
孔颖达 疏:“诸侯三年一贡士於天子也。”
《后汉书·王符传》:“其贡士者,不復依其质干,準其才行,但虚造声誉,妄生羽毛。”
唐 元稹 《戏兵部马射赋》:“贡士之程,职司其举。”
《明史·太祖纪三》:“二月丙申,初命天下学校岁贡士於京师。”
⒉ 指所荐举之人。
引《陈书·宣帝纪》:“辨方分职,旰食早衣;傍闕争臣,下无贡士。”
⒊ 清 制,会试中式者为贡士。
引《清史稿·选举志三》:“次年试举人於京师,曰会试,中式者为贡士。”
《二十年目睹之怪现状》第九六回:“此刻要他写一张借据,那可就比新贡士殿试写一本策还难点了。”
严复 《救亡决论》:“至於成贡士,入词林,则其号愈荣,而自视也亦愈大。”
国语辞典
贡士[ gòng shì ]
⒈ 科举会试及第,但未经殿试的读书人。
同音词
- gōng shì公式
- gòng shí共识
- gōng shì攻势
- gōng shì公示
- gōng shì公事
- gòng shì共事
- gōng shì工事
- gōng shí工时
- gōng shǐ公使
- gōng shì宫室
- gōng shǐ宫使
- gōng shì宫事
- gōng shì宫市
- gōng shī工师
- gōng shí功实
- gōng shī公尸
- gōng shí工食
- gòng shí贡实
- gòng shì贡试
- gōng shì工市
- gōng shì供侍
- gòng shì供事
- gōng shǐ弓矢
- gōng shì功事
- gōng shì弓势
- gòng shì共势
- gōng shì公市
- gōng shí公实
- gōng shì公室
- gōng shì功饰
- gōng shì公士
- gòng shì贡事
- gōng shì弓室
- gōng shǐ觥使
- gòng shì贡市
- gòng shī贡诗
- gōng shì公试
- gòng shǐ贡使
- gōng shǐ公史
- gōng shì恭士
相关词语
- gǒng shǒu chuí cháng拱手垂裳
- gōng zuò liáng工作量
- gé yǎn格眼
- guāng dí光觌
- guān shì观事
- guā yǎn刮眼
- guàn shí贯石
- gòu lí遘罹
- gāo jì高髻
- gū luán孤鸾
- gū yǔ孤屿
- gǎn rén感人
- gū tū蓇葖
- guī nì规匿
- guǐ tè诡特
- gài duó丐夺
- guǎng tián hóng yì广田弘毅
- gāo dù jiǎo高度角
- gòng lù贡禄
- guì què桂阙
- gāo zhòu高胄
- guāng huǎng huǎng光晃晃
- gēng yíng更嬴
- gǔn léi滚雷
- gǎn kǎo赶考
- gài jiàn概见
- guān rén官人
- guà bì挂壁
- guǎng pǔ广谱
- gào cí告辞
- guān dú观读
- gǔ fū鼓跗
- gòu xiào诟笑
- gù shǒu固守
- gé lǚ革履
- guān yīn jú观音菊
- gé zī嗝吱
- gān xīn zhī fèi甘馨之费
- gāo hào tóng高号铜
- guǐ gōng shí鬼功石