乡宾
拼音xiāng bīn
注音ㄒ一ㄤ ㄅ一ㄣ
繁体鄉賓
词语解释
乡宾[ xiāng bīn ]
⒈ 唐代由州县推荐应科举的士子。因乡贡的士子参加乡饮酒礼,故称。
引证解释
⒈ 唐 代由州县推荐应科举的士子。因乡贡的士子参加乡饮酒礼,故称。参见“乡饮宾”。
引唐 韩愈 《答张彻》诗:“省选逮投足,乡宾尚摧翎。”
钱仲联 集释引 蒋抱玄 曰:“乡宾,犹言乡贡也。”
相关词语
- xiū bǎo休宝
- xī yóu bǔ西游补
- xuán yǒng悬涌
- xùn xiá训狎
- xié zhēn鲑珍
- xié fù谐附
- xí bù xiá nuǎn席不暇暖
- xīn xīn昕昕
- xiāng huáng qí厢黄旗
- xuān mù儇目
- xún jiū寻究
- xū jǐng墟井
- xuán héng璇衡
- xiě wàng写望
- xíng bù lǚ wēi行不履危
- xuān zhèn宣振
- xǐ xīn洗心
- xiè bù谢步
- xuè yù血郁
- xuán jiàn玄鉴
- xuán qián zhuǎn kūn旋干转坤
- xìn chàng衅鬯
- xīng huò pù星货铺
- xiāng lì相丽
- xún mì询觅
- xiǎo míng jiā小名家
- xiē pāi歇拍
- xīn qìng欣庆
- xiù lì秀立
- xún gēng巡耕
- xiáng lì祥历
- xià gōng fū下工夫
- xiāo zú骁卒
- xiān yì鲜异
- xīng lì星历
- xuè sì血祀
- xíng yín shī rén行吟诗人
- xìn cì信次
- xié chén谐臣
- xiào càn笑粲