唐高祖
拼音táng gāo zǔ
注音ㄊㄤˊ ㄍㄠ ㄗㄨˇ
繁体唐高祖
词语解释
⒈ 即“李渊”。唐朝建立者。字叔德。袭唐国公爵。公元617年任太原留守。乘隋朝在农民起义打击下土崩瓦解之机起兵,攻取长安,立炀帝孙杨侑为帝。次年又逼杨侑让位,建立唐朝。626年玄武门之变后传位次子李世民,自称太上皇。
国语辞典
唐高祖[ táng gāo zǔ ]
⒈ 帝号。唐代开国的君主,姓李,名渊,字叔德,陇西成纪(今甘肃省秦安县北)人。在位九年,传位于子世民,自称「太上皇」。贞观九年崩,死后庙号高祖。
英语Emperor Gaozu of Tang, reign name of first Tang emperor Li Yuan 李淵|李渊[Li3 Yuan1] (566-635), reigned 618-626
德语Tang Gaozu (Eig, Pers, 566 - 635)
法语Tang Gaozu
相关词语
- táo zuì逃罪
- tú nán图南
- tái gé抬阁
- tóng zhì同治
- tào jiān套间
- táng zhèng棠政
- tuí jiào颓教
- tú móu bù guǐ图谋不轨
- tāo tāo bù qióng滔滔不穷
- tuō shì托事
- tiān miào天庙
- tōng gǔ通谷
- tiān jiǔ天九
- tiān gòu天构
- tān xiān贪憸
- tòng jí痛疾
- tiān kāi tú huà天开图画
- tuǐ shì腿事
- táo róng淘融
- tuí qiān颓迁
- tà jī踏缉
- tǎo kǒu zǐ讨口子
- tǔ fēng土蜂
- tián sī sī甜丝丝
- tǎ dūn塔墩
- tì jīng惕兢
- táo jūn陶均
- tóng shān铜山
- téng yǐ藤椅
- tián hú田胡
- tán cáo檀槽
- tóng huǒ同夥
- tián chē田车
- tù yǐng兔颖
- tiě xiǎng bǎn铁响板
- tiān mù shān天目山
- tǐ fǎng体访
- táo yì逃佚
- tuó tā橐他
- tuì qì退弃