乱臣贼子
拼音luàn chén zéi zǐ
注音ㄌㄨㄢˋ ㄔㄣˊ ㄗㄟˊ ㄗˇ
繁体亂臣賊子
词语解释
乱臣贼子[ luàn chén zéi zǐ ]
⒈ 古指不忠不孝,心怀异志的人。后指破坏社会秩序的人。
例孔子成《春秋》,而乱臣贼子惧。——《孟子·滕文公下》
英ministers or generals who rebel against their monarch or collaborate with the enemy; rebels and traitors;
引证解释
⒈ 不守臣道、心怀异志的人。
引《孟子·滕文公下》:“孔子 成《春秋》而乱臣贼子惧。”
《汉书·王莽传赞》:“自书传所载乱臣贼子无道之人,考其祸败,未有如 莽 之甚者也。”
宋 文天祥 《过平原作》诗:“乱臣贼子归何处,茫茫烟草中原土。”
《说岳全传》第十二回:“古言‘乱臣贼子,人人得而诛之’。”
⒉ 泛称坏人。
引巴金 《秋》二十:“听说 广东 有什么新派人物提倡‘万恶孝为首,百善淫为先’。这种乱臣贼子真是人人得而诛之。”
国语辞典
乱臣贼子[ luàn chén zéi zǐ ]
⒈ 违叛国君或父命,不忠不孝之人。唐·韩愈〈伯夷颂〉:「微二子,乱臣贼子接迹于后世矣。」也作「乱臣逆子」。
引《孟子·滕文公下》:「孔子成春秋,而乱臣贼子惧。」
相关词语
- lù mǎ路马
- lì jiào立教
- làn cháng烂肠
- lā fǎ gé拉法格
- lè wán乐玩
- lǐ shē níng jiǎn礼奢宁俭
- liào zhàng料帐
- liàn yì炼意
- lóng shēn龙身
- luán zī鸾姿
- lǎn zhū揽诸
- lí wù黎物
- luán yí wèi銮仪卫
- lǚ jù吕巨
- lù xíng鹭行
- lǜ gé shī律格诗
- lǐng yīn岭阴
- lèi dǐ xià chā chái肋底下插柴
- lǎo diāo老雕
- lí zòng离纵
- lún dūn dì xià tiě dào伦敦地下铁道
- lǐ shàn lán李善兰
- liè yíng列营
- liè quán冽泉
- lù chū路出
- lì duān利端
- lè bì勒毕
- lù lín hǎo hàn绿林好汉
- lù dòng鹿洞
- lì zhǔ丽瞩
- liǎng jiǎo jū jiān两脚居间
- líng xī灵夕
- lù liáng fàng sì陆梁放肆
- lì shí立石
- liè yè烈业
- líng yáng麢羊
- lái huì来会
- lì yuè丽月
- lín cǎi鳞彩
- léi hōng diàn zhuǎn雷轰电转
