汉臣
拼音hàn chén
注音ㄏㄢˋ ㄔㄣˊ
繁体漢臣
词语解释
汉臣[ hàn chén ]
⒈ 汉朝的臣子。亦指古代汉族政权的臣子。
引证解释
⒈ 汉 朝的臣子。亦指古代汉族政权的臣子。
引《史记·留侯世家》:“四人者年老矣,皆以为上慢侮人,故逃匿山中,义不为 汉 臣。”
唐 杜甫 《赠王二十四侍御契》诗:“伏柱闻 周 史,乘槎有 汉 臣。”
唐 杜牧 《河湟》诗:“牧羊驱马虽戍服,白髮丹心尽 汉 臣。”
相关词语
- hóu xiàn骺线
- huáng huà gōng黄桦弓
- huò shēn蠖伸
- huāng mó肓膜
- hēi zú lǚ黑足吕
- huài tāi坏胎
- huáng huà黄化
- hú wū鹘兀
- huà sè wǔ cāng化色五仓
- héng shì横世
- héng rǎo横扰
- huì biān yǔ yán汇编语言
- huáng hú gē黄鹄歌
- hé qí和棋
- hā xī ní哈昔泥
- hé yì tíng合议庭
- huǒ zuān火钻
- huái yè槐掖
- huáng gé xiá黄葛峡
- hóng dàn宏诞
- huī cǎi辉彩
- huí guāng回光
- huáng bò zōng黄檗宗
- hú xīng胡星
- hún huà浑化
- hǎo nán bù gēn nǚ dǒu好男不跟女斗
- huì liú huán汇流环
- hàn zì biān mǎ汉字编码
- huí gǔ洄汩
- hóng yǎ闳雅
- hú hé胡狢
- hóng zé hú洪泽湖
- hán guāng含光
- hài hái zǐ害孩子
- hé yǒng河涌
- hú zǐ lā chā胡子拉碴
- hóng yī páo红衣炮
- huáng yá dǐng黄芽鼎
- huā yuàn花院
- hú lài胡赖