惯常
拼音guàn cháng
注音ㄍㄨㄢˋ ㄔㄤˊ
繁体慣常
词性形容词,副词
词语解释
惯常[ guàn cháng ]
⒈ 习以为常,经常。
例手头多留出些现金,他们的客户惯常需要更多的钱。
英usual; habitual;
引证解释
⒈ 习以为常,经常。
引《白雪遗音·南词·醉归》:“劝君此地休来到,此处是,弃旧迎新是惯常。”
茅盾 《霜叶红似二月花》二:“一种惯常袭来的厌倦与无聊的情绪又淹没了他的身心。”
魏巍 《东方》第四部第六章:“大妈和 李能 两边一挤,急得 王老好 直抓脖子,这是他遇到难题时的惯常表现。”
国语辞典
惯常[ guàn cháng ]
⒈ 经常的、习惯的。
例如:「老师举例说明这个动词的惯常用法,希望同学可以更加了解。」
相关词语
- gǎn rén感人
- gēng yíng更嬴
- gù shǒu固守
- guà bì挂壁
- gōng zuò liáng工作量
- guī nì规匿
- gòu xiào诟笑
- gé lǚ革履
- guǐ tè诡特
- guāng dí光觌
- gǎn kǎo赶考
- gū tū蓇葖
- gān xīn zhī fèi甘馨之费
- guǎng pǔ广谱
- guǎng tián hóng yì广田弘毅
- gòu lí遘罹
- guān shì观事
- guàn shí贯石
- gòng lù贡禄
- guān yīn jú观音菊
- gǔn léi滚雷
- gāo jì高髻
- gǔ fū鼓跗
- gāo hào tóng高号铜
- gǒng shǒu chuí cháng拱手垂裳
- gāo zhòu高胄
- guì què桂阙
- gài duó丐夺
- guān rén官人
- gé yǎn格眼
- guǐ gōng shí鬼功石
- guāng huǎng huǎng光晃晃
- gé zī嗝吱
- gào cí告辞
- gài jiàn概见
- guā yǎn刮眼
- gū luán孤鸾
- gū yǔ孤屿
- gāo dù jiǎo高度角
- guān dú观读