放停
拼音fàng tíng
注音ㄈㄤˋ ㄊ一ㄥˊ
繁体放停
词语解释
放停[ fàng tíng ]
⒈ 予以释放,停止服刑。
引证解释
⒈ 予以释放,停止服刑。
引宋 苏轼 《奏为法外刺配罪人待罪状》:“巽 先充书手,因受赃虚消税赋,刺配本州牢城,寻即用倖计构胥吏医人託患放停。又为诈将产业重叠当出官盐,刺配 滁州 牢城,依前託患放停归乡。”
宋 刘昌诗 《芦蒲笔记·卞氏二牒》:“宣徽院押到殿前承旨 卞居让,宿患瘫风病,翰林院著医官 裴裔 看验,久远不堪医治,引见奉圣旨放停,送宣徽院者。”
国语辞典
放停[ fàng tíng ]
⒈ 退役除籍。
引宋·苏轼〈再上皇帝书〉:「近者放停军人李兴,告虎翼吏率钱行赂以求不并。」
⒉ 聚集、陈列。
引宋·孟元老《东京梦华录·卷三·诸色杂卖》:「或军营放停乐人,动鼓乐于空闲,就坊巷引小儿妇女观看。」
同音词
相关词语
- fēng xíng风行
- fēi zhōu非洲
- fù yuè覆阅
- fēng chù风搐
- fèi jiǎng费讲
- fēi dié飞碟
- fēng chuí yún sàn风吹云散
- fēng huí lù zhuǎn峰回路转
- fù ěr shè shēng附耳射声
- fēi yì非意
- fá mò罚没
- fēi dí飞镝
- fèi chóu沸稠
- fēi lái fēi qù飞来飞去
- fēng léi风雷
- fān yuè翻跃
- fēng qīng风清
- fǔ yǎng wú kuì俯仰无愧
- fán róng fù qiáng繁荣富强
- fāng děng shēng方等声
- fàng zhú放逐
- fāng chuí方垂
- fú lún扶轮
- fǔ pí腐皮
- fēn tíng kàng lǐ分庭抗礼
- fén shān坟埏
- fèn sāng忿丧
- fú zhōng浮钟
- fēi zhì蜚蛭
- fù shì复试
- fǎ táng法堂
- fán zhǐ繁祉
- fèng huáng zhú凤凰竹
- fēi jīng飞精
- fāng shèn方慎
- fēi yáo飞謡
- fó chǐ佛齿
- fá qì伐器
- fàn fú泛浮
- fěng sòng讽诵