词语解释
浮躁[ fú zào ]
⒈ 急躁;不沉稳。
例性情浮躁。
英volatile; impetuous;
引证解释
⒈ 轻浮急躁。
引《晋书·应詹传》:“玫 浮躁有才辩, 临漳 人士无不诣之。”
宋 叶梦得 《避暑录话》卷上:“李文靖公 沆 为相,专以方严重厚镇服浮躁。”
《明史·李腾芳传》:“三十九年京察,復以浮躁謫 江西 都司理问。”
郭沫若 《孔雀胆》第四幕:“矢拉 那家伙浮躁得很。”
国语辞典
浮躁[ fú zào ]
⒈ 轻浮好动,没有耐性。
引唐·韩愈〈荐士〉:「杳然粹而精,可以镇浮躁。」
《六部成语注解·吏部》:「浮躁:性不定曰浮,性急曰躁。」
近暴躁
反踏实 沉静 沉著 温和 稳重
英语fickle and impatient, restless, giddy, scatterbrained
德语oberflächlich (Adv)
法语Restless (album, 1996)
相关词语
- fān yuè翻跃
- fēi zhì蜚蛭
- fēi jīng飞精
- fēi yáo飞謡
- fèng huáng zhú凤凰竹
- fěng sòng讽诵
- fàn fú泛浮
- fēi lái fēi qù飞来飞去
- fù yuè覆阅
- fāng shèn方慎
- fú zhōng浮钟
- fāng chuí方垂
- fèn sāng忿丧
- fú lún扶轮
- fán róng fù qiáng繁荣富强
- fán zhǐ繁祉
- fēi dí飞镝
- fó chǐ佛齿
- fù shì复试
- fēn tíng kàng lǐ分庭抗礼
- fèi chóu沸稠
- fēi dié飞碟
- fēng xíng风行
- fēng huí lù zhuǎn峰回路转
- fá qì伐器
- fǔ pí腐皮
- fēng chù风搐
- fēng chuí yún sàn风吹云散
- fèi jiǎng费讲
- fēi zhōu非洲
- fù ěr shè shēng附耳射声
- fǔ yǎng wú kuì俯仰无愧
- fén shān坟埏
- fǎ táng法堂
- fāng děng shēng方等声
- fàng zhú放逐
- fēng qīng风清
- fá mò罚没
- fēi yì非意
- fēng léi风雷