师相
拼音shī xiāng
注音ㄕ ㄒ一ㄤ
繁体師相
词语解释
师相[ shī xiāng ]
⒈ 宰相的尊称。
引证解释
⒈ 宰相的尊称。
引宋 庄季裕 《鸡肋编》卷中:“上调羹,妃剖橙榴,折芭蕉,分餘甘,遣臣婢竟遗赐,曰:‘主上每得四方美味新奇,必赐师相,无顷刻废忘。諭师相知。无忘。’”
明 高明 《琵琶记·丹陛陈情》:“其所议婚姻事,可曲从师相之请,以成《桃夭》之化。”
陈衍 《元诗纪事·贡师泰<西湖竹枝词>》:“此诗依《铁崖竹枝》倡和本録入,其本集所载稍不同云:‘ 葛岭 西边师相宅,潭潭府第欲连云。’”
同音词
- shì xiàng事项
- shì xiǎng试想
- shí xiàng识相
- shí xiàng石像
- shì xiàng释像
- shǐ xiāng使相
- shì xiāng士乡
- shì xiàng世相
- shí xiàng实相
- shì xiāng势相
- shí xiǎng食飨
- shí xiāng食相
- shí xiǎng食饟
- shī xiāng失乡
- shí xiàng实象
- shí xiàng实像
- shì xiàng市巷
- shí xiǎng识想
- shì xiāng试香
- shī xiāng诗乡
- shì xiàng示像
- shì xiàng试象
- shī xiāng尸乡
- shí xiǎng时饷
- shí xiāng时相
- shí xiǎng时飨
- shì xiàng事象
- shí xiàng时向
- shí xiǎng时享
- shì xiǎng示飨
- shī xiǎng湿响
- shī xiāng施香
相关词语
- shōu shā收煞
- shēng cái生材
- shū miǎo殊邈
- shuāng lín霜林
- shí shú识熟
- shì wěi世伪
- shí sān xǐng十三省
- shěng yuē省约
- shēn tǎo申讨
- suì wēi遂威
- shì yǒu势友
- shuāng lòu霜漏
- sī xì私系
- sǒng jiàn竦健
- shòu gǔ líng dīng瘦骨伶仃
- shí xiàng识相
- shào hóu guā邵侯瓜
- shì mù qīng ěr拭目倾耳
- shí xián时贤
- shān méi山眉
- shù jí束棘
- shì huǎn zé yuán事缓则圆
- shēng xuán生旋
- shuǎ huā zhāo耍花招
- shū huǎn舒缓
- shù dǎo hú sūn sàn树倒猢孙散
- shēng qì升气
- sān hǎo liǎng dǎi三好两歹
- shū máng输芒
- sūn sūn孙孙
- sǎ xiù洒绣
- shī cè失策
- sì yuán四垣
- shì wǔ士伍
- shī miù失谬
- sī huà司化
- shǐ zhōng ruò yī始终若一
- sè sè jù quán色色俱全
- shén yù qì cuì神郁气悴
- shé jīn guō折巾郭