风火
拼音fēng huǒ
注音ㄈㄥ ㄏㄨㄛˇ
繁体風火
词语解释
风火[ fēng huǒ ]
⒈ 风与火。
⒉ 形容急;紧急。
⒊ 火一样的热风。
引证解释
⒈ 风与火。
引《后汉书·皇甫嵩传》:“今贼依草结营,易为风火。若因夜纵烧,必大惊乱。”
唐 韩愈 《潮州祭神文》之五:“今兹无有水旱雷雨风火疾疫为灾,各寧厥宇,以供上役。”
《西游补》第九回:“行者 道:‘我且问你,你要图成和议,急如风火,却如何等得这三日过呢?’”
⒉ 形容急;紧急。
引元 成廷珪 《从军曲》:“徘徊相顾奈尔何,丞相令严风火速。”
⒊ 火一样的热风。
引明 何景明 《苦热行》之二:“日午放朝车马频,中天风火促飈轮。”
国语辞典
风火[ fēng huǒ ]
⒈ 意外的危险、麻烦。
引《醒世姻缘传·第九九回》:「又勒取了监生的风火甘结,如狄希陈沿途有了盗贼水火,都要监生承管。」
相关词语
- fēi dié飞碟
- fán zhǐ繁祉
- fēi yáo飞謡
- fēi zhì蜚蛭
- fó chǐ佛齿
- fěng sòng讽诵
- fù yuè覆阅
- fù shì复试
- fān yuè翻跃
- fēi zhōu非洲
- fēng qīng风清
- fāng chuí方垂
- fēng chù风搐
- fǔ pí腐皮
- fèi jiǎng费讲
- fēng huí lù zhuǎn峰回路转
- fēi yì非意
- fán róng fù qiáng繁荣富强
- fǔ yǎng wú kuì俯仰无愧
- fàn fú泛浮
- fèi chóu沸稠
- fén shān坟埏
- fàng zhú放逐
- fēi lái fēi qù飞来飞去
- fēn tíng kàng lǐ分庭抗礼
- fá qì伐器
- fú lún扶轮
- fāng shèn方慎
- fú zhōng浮钟
- fù ěr shè shēng附耳射声
- fá mò罚没
- fēng léi风雷
- fèng huáng zhú凤凰竹
- fēi dí飞镝
- fēi jīng飞精
- fēng chuí yún sàn风吹云散
- fēng xíng风行
- fèn sāng忿丧
- fāng děng shēng方等声
- fǎ táng法堂