逢场
拼音féng cháng
注音ㄈㄥˊ ㄔㄤˊ
繁体逢場
词语解释
逢场[ féng chǎng ]
⒈ 遇到某场合;到达某场所。
⒉ 遇到有集市。
引证解释
⒈ 遇到某场合;到达某场所。
引宋 杨万里 《上元夜里俗粉米为茧丝书吉语置其中以占一岁之祸福谓之茧卜因戏作长句》:“先生平生笑儿痴,逢场亦復作儿嬉。”
清 江昱 《桂枝香》词:“诗仙写韵吹冰雪,肯逢场,剪红裁碧。”
林学衡 《徐园同镇潮》诗:“开怀渐觉逢场减,负手真成避世喧。”
⒉ 遇到有集市。
引沙汀 《淘金记》十:“刚才还在这里,恐怕到粮食市上去了。逢场天,他要下午才有空啊。”
相关词语
- fù shì复试
- fēng qīng风清
- fěng sòng讽诵
- fāng děng shēng方等声
- fú lún扶轮
- fú zhōng浮钟
- fǔ pí腐皮
- fēi dí飞镝
- fēng chù风搐
- fēi jīng飞精
- fēn tíng kàng lǐ分庭抗礼
- fán zhǐ繁祉
- fēng huí lù zhuǎn峰回路转
- fàng zhú放逐
- fá mò罚没
- fēi zhì蜚蛭
- fēng léi风雷
- fēi dié飞碟
- fèi chóu沸稠
- fēi yáo飞謡
- fēi zhōu非洲
- fǔ yǎng wú kuì俯仰无愧
- fāng chuí方垂
- fān yuè翻跃
- fén shān坟埏
- fó chǐ佛齿
- fǎ táng法堂
- fù yuè覆阅
- fèn sāng忿丧
- fāng shèn方慎
- fèi jiǎng费讲
- fēi lái fēi qù飞来飞去
- fá qì伐器
- fēng chuí yún sàn风吹云散
- fù ěr shè shēng附耳射声
- fàn fú泛浮
- fēng xíng风行
- fèng huáng zhú凤凰竹
- fēi yì非意
- fán róng fù qiáng繁荣富强
