放毒
拼音fàng dú
注音ㄈㄤˋ ㄉㄨˊ
繁体放毒
词性动词
词语解释
放毒[ fàng dú ]
⒈ 投放毒物或施放毒气。
例次日在较低的田里放毒。
英poison;
⒉ 比喻发表有害言论。
英reactionary; spread poisonous ideas; make vicious remarks;
引证解释
⒈ 恣意毒害。
引《后汉书·宦者传·吕强》:“节 等宦官祐薄,品卑人贱,谗諂媚主,佞邪徼宠,放毒人物,疾妒忠良。”
《三国志·吴志·孙策传》“时 袁术 僭号, 策 以书责而絶之” 裴松之 注引 晋 张勃 《吴录》:“曹操 放毒东 徐,刘表 称乱南 荆。”
⒉ 投放毒物或施放毒气。
⒊ 比喻散布、宣扬有害的言论。
引巴金 《随想录·文学的作用》:“我有见书就读的毛病,而且习惯了为消遣而读各种各样的书,各种人物,各种思想在我的脑子里打架,大家放毒,彼此消毒。”
相关词语
- fēng huí lù zhuǎn峰回路转
- fēi dié飞碟
- fèi chóu沸稠
- fá mò罚没
- fǔ yǎng wú kuì俯仰无愧
- fāng děng shēng方等声
- fàng zhú放逐
- fēng qīng风清
- fēi yì非意
- fēi yáo飞謡
- fù ěr shè shēng附耳射声
- fēi jīng飞精
- fāng shèn方慎
- fāng chuí方垂
- fēi dí飞镝
- fén shān坟埏
- fēng xíng风行
- fú lún扶轮
- fēi lái fēi qù飞来飞去
- fá qì伐器
- fǔ pí腐皮
- fēi zhì蜚蛭
- fù yuè覆阅
- fán róng fù qiáng繁荣富强
- fán zhǐ繁祉
- fèi jiǎng费讲
- fēng léi风雷
- fēi zhōu非洲
- fú zhōng浮钟
- fān yuè翻跃
- fǎ táng法堂
- fēn tíng kàng lǐ分庭抗礼
- fó chǐ佛齿
- fù shì复试
- fèn sāng忿丧
- fèng huáng zhú凤凰竹
- fěng sòng讽诵
- fēng chù风搐
- fàn fú泛浮
- fēng chuí yún sàn风吹云散