风子
拼音fēng zǐ
注音ㄈㄥ ㄗˇ
繁体風子
词语解释
风子[ fēng zǐ ]
⒈ 疯子。亦指佯作颠狂或浪荡不检的人。
引证解释
⒈ 疯子。亦指佯作颠狂或浪荡不检的人。
引宋 蔡启 《蔡宽夫诗话·杨凝式题诗》:“杨凝式 仕 后唐、晋、汉 间,落魄不自检束,自号 杨风子,终能以智自完。”
宋 周密 《志雅堂杂钞·书史》:“风马牛事。 服虔 注云:‘风,放也。牝牡相诱谓之风。’今人不肖子,昵昵於游荡者亦谓之‘风子’,岂此意耶?”
元 乔吉 《扬州梦》第一折:“我着家乐奉酒,他説那里曾见这女子来。是输不的他那一双眼。这风子在 豫章 时, 张尚之 家曾见来。”
明 高明 《琵琶记·寺中遗像》:“我自来粧风子,如今难悔。向丛林深处且徘徊,特来看佛会。”
国语辞典
风子[ fēng zi ]
⒈ 疯子。
引《警世通言·卷二八·白娘子永镇雷峰塔》:「几日前,有个风子立在门前唱喏。」
相关词语
- fán zhǐ繁祉
- fǔ yǎng wú kuì俯仰无愧
- fú zhōng浮钟
- fèn sāng忿丧
- fó chǐ佛齿
- fǎ táng法堂
- fù yuè覆阅
- fēi yì非意
- fàn fú泛浮
- fàng zhú放逐
- fēng huí lù zhuǎn峰回路转
- fēi yáo飞謡
- fán róng fù qiáng繁荣富强
- fēng chù风搐
- fēi dí飞镝
- fén shān坟埏
- fù shì复试
- fēn tíng kàng lǐ分庭抗礼
- fāng shèn方慎
- fèi jiǎng费讲
- fú lún扶轮
- fān yuè翻跃
- fěng sòng讽诵
- fǔ pí腐皮
- fāng děng shēng方等声
- fāng chuí方垂
- fēng léi风雷
- fù ěr shè shēng附耳射声
- fēng xíng风行
- fēi zhì蜚蛭
- fēng chuí yún sàn风吹云散
- fèng huáng zhú凤凰竹
- fēi jīng飞精
- fēi dié飞碟
- fēi lái fēi qù飞来飞去
- fá qì伐器
- fēng qīng风清
- fèi chóu沸稠
- fēi zhōu非洲
- fá mò罚没
