词语解释
发兵[ fā bīng ]
⒈ 出兵作战。
英dispatch troops;
引证解释
⒈ 派出、调动或征集军队。 《史记·殷本纪》:“周武王 於是遂率诸侯伐 紂。
引紂 亦发兵距之 牧野。”
《周礼·春官·典瑞》“牙璋以起军旅” 郑玄 注引 汉 郑司农 曰:“以牙璋发兵,若今时以铜虎符发兵。”
《后汉书·光武帝纪上》:“刘秀 发兵捕不道,四夷云集龙鬭野。”
唐 韩愈 《论淮西事宜状》:“诸道发兵或三二千人,势力单弱……一切可罢。”
国语辞典
发兵[ fā bīng ]
⒈ 派出军队作战。
引《史记·卷三九·晋世家》:「秦缪公乃发兵送内重耳,使人告栾、却之党为内应,杀怀公于高梁,入重耳。」
《文明小史·第二四回》:「宋卿逢人便说这是乱党,该早些发兵剿灭。」
近出兵
相关词语
- fèng huáng zhú凤凰竹
- fàn fú泛浮
- fēng léi风雷
- fēng huí lù zhuǎn峰回路转
- fǔ yǎng wú kuì俯仰无愧
- fán róng fù qiáng繁荣富强
- fēi yáo飞謡
- fǎ táng法堂
- fēng chù风搐
- fēi yì非意
- fān yuè翻跃
- fēi zhōu非洲
- fēi zhì蜚蛭
- fèi chóu沸稠
- fú lún扶轮
- fàng zhú放逐
- fāng shèn方慎
- fá qì伐器
- fēng qīng风清
- fén shān坟埏
- fù shì复试
- fèi jiǎng费讲
- fēn tíng kàng lǐ分庭抗礼
- fú zhōng浮钟
- fǔ pí腐皮
- fāng děng shēng方等声
- fēng xíng风行
- fēng chuí yún sàn风吹云散
- fù yuè覆阅
- fāng chuí方垂
- fēi dié飞碟
- fó chǐ佛齿
- fēi lái fēi qù飞来飞去
- fù ěr shè shēng附耳射声
- fēi dí飞镝
- fèn sāng忿丧
- fán zhǐ繁祉
- fěng sòng讽诵
- fēi jīng飞精
- fá mò罚没