风生
拼音fēng shēng
注音ㄈㄥ ㄕㄥ
繁体風生
词语解释
风生[ fēng shēng ]
⒈ 起风。
⒉ 犹言雷厉风行。
⒊ 形容气氛活跃。
引证解释
⒈ 起风。
引晋 潘岳 《为诸妇祭庾新妇文》:“室虚风生,牀尘帷举。”
唐 李白 《安州般若寺水阁纳凉喜遇薛员外乂》诗:“水退池上热,风生松下凉。”
⒉ 犹言雷厉风行。
引《汉书·赵广汉传》:“见事风生,无所廻避。”
颜师古 注:“风生,言其速疾不可当也。”
元 刘祁 《归潜志》卷七:“遇事风生,吏民称快。”
⒊ 形容气氛活跃。
引五代 王仁裕 《开元天宝遗事·七宝山座》:“惟 张九龄 论辩风生,升此座,餘人不可阶也。”
宋 王谠 《唐语林·补遗一》:“俄而 文皇 到来,精彩惊人,揖而坐。神气清朗,满坐风生,顾盼伟如也。”
丁玲 《太阳照在桑干河上》十五:“区上并不了解他,只觉得他谈吐风生,学问渊博,对他非常客气,也就相信了他。”
相关词语
- fǔ pí腐皮
- fēn tíng kàng lǐ分庭抗礼
- fèng huáng zhú凤凰竹
- fù ěr shè shēng附耳射声
- fá mò罚没
- fán róng fù qiáng繁荣富强
- fù yuè覆阅
- fó chǐ佛齿
- fēi dí飞镝
- fāng shèn方慎
- fēi yáo飞謡
- fēi yì非意
- fú lún扶轮
- fēng huí lù zhuǎn峰回路转
- fèi jiǎng费讲
- fēng chù风搐
- fēng xíng风行
- fēng léi风雷
- fěng sòng讽诵
- fén shān坟埏
- fāng děng shēng方等声
- fá qì伐器
- fēi zhōu非洲
- fēi jīng飞精
- fēi dié飞碟
- fèi chóu沸稠
- fēi lái fēi qù飞来飞去
- fèn sāng忿丧
- fù shì复试
- fēng chuí yún sàn风吹云散
- fǔ yǎng wú kuì俯仰无愧
- fàng zhú放逐
- fán zhǐ繁祉
- fàn fú泛浮
- fēng qīng风清
- fǎ táng法堂
- fān yuè翻跃
- fēi zhì蜚蛭
- fú zhōng浮钟
- fāng chuí方垂