词语解释
赋性[ fù xìng ]
⒈ 天性:赋性刚强 ㄧ赋性聪颖。
引证解释
⒈ 天性;品性。
引宋 苏轼 《乞罢学士除闲慢差遣札子》:“盖缘臣赋性刚拙,议论不随。”
明 李贽 《与周贵卿书》:“所恨僕赋性太窄,发性太急,以致乖迕难堪。”
王西彦 《一个小人物的愤怒》:“﹝ 马希贤 ﹞虽然是一个赋性谦卑的人,也感觉到命运在给自己开着过于恶毒的玩笑。”
⒉ 命运。一本作“赋命”。
引《石点头·莽书生强图鸳侣》:“莫谁何 听得此语,流下泪来道:‘赋性不辰,两亲早背,至今徒怀风木之感。’”
国语辞典
赋性[ fù xìng ]
⒈ 天性、禀性。
引宋·苏辙〈为兄轼下狱上书〉:「臣窃思念,轼居家在官,无大过,惟是赋性愚直,好谈古今得失。」
近本性 天性
相关词语
- fēng qīng风清
- fēi lái fēi qù飞来飞去
- fēi dié飞碟
- fàng zhú放逐
- fēi yì非意
- fāng shèn方慎
- fāng děng shēng方等声
- fēi zhì蜚蛭
- fá mò罚没
- fó chǐ佛齿
- fù ěr shè shēng附耳射声
- fēi jīng飞精
- fá qì伐器
- fēi dí飞镝
- fēng huí lù zhuǎn峰回路转
- fèi chóu沸稠
- fēng xíng风行
- fǔ pí腐皮
- fēng léi风雷
- fú lún扶轮
- fēn tíng kàng lǐ分庭抗礼
- fèn sāng忿丧
- fēng chuí yún sàn风吹云散
- fèng huáng zhú凤凰竹
- fén shān坟埏
- fán zhǐ繁祉
- fāng chuí方垂
- fù yuè覆阅
- fēng chù风搐
- fēi yáo飞謡
- fù shì复试
- fēi zhōu非洲
- fěng sòng讽诵
- fǔ yǎng wú kuì俯仰无愧
- fǎ táng法堂
- fàn fú泛浮
- fèi jiǎng费讲
- fú zhōng浮钟
- fán róng fù qiáng繁荣富强
- fān yuè翻跃