词语解释
芳香[ fāng xiāng ]
⒈ 花草等的香气。
例从牛轭湖吹来的和风带来了花园的芳香。
英fragrance; aromatic; sweet-smelling;
引证解释
⒈ 香;香气。
引汉 司马相如 《美人赋》:“臣排其户而造其堂,芳香芬烈,黼帐高张,有女独处,婉然在床。”
宋 袁褧 《枫窗小牍》卷上:“宣和 已后,多梳云尖巧额,髩撑金凤,小家至为剪纸衬髮,膏沐芳香。”
明 蒋一葵 《长安客话·上房山》:“寺僧争设供,山餚野菜,新摘便煮,芳香脆美。”
郭沫若 《海涛集·离沪之前》:“空气这般地芳温软泽,含孕着醇酒般的芳香。”
国语辞典
芳香[ fāng xiāng ]
⒈ 花香。
引《初刻拍案惊奇·卷六》:「好花零落损芳香,只为当春漏隙光。」
近芬芳
反腐臭 恶臭
英语balmy, fragrant, aromatic (chemistry)
法语parfumé, aromatique
相关词语
- fēng qīng风清
- fú zhōng浮钟
- fěng sòng讽诵
- fēi zhì蜚蛭
- fēng xíng风行
- fēi dié飞碟
- fēi jīng飞精
- fèng huáng zhú凤凰竹
- fēng chuí yún sàn风吹云散
- fán róng fù qiáng繁荣富强
- fán zhǐ繁祉
- fēi zhōu非洲
- fèn sāng忿丧
- fá qì伐器
- fó chǐ佛齿
- fèi chóu沸稠
- fù ěr shè shēng附耳射声
- fēng huí lù zhuǎn峰回路转
- fá mò罚没
- fēi dí飞镝
- fēn tíng kàng lǐ分庭抗礼
- fàn fú泛浮
- fù shì复试
- fú lún扶轮
- fù yuè覆阅
- fēng chù风搐
- fén shān坟埏
- fèi jiǎng费讲
- fǔ pí腐皮
- fēng léi风雷
- fàng zhú放逐
- fǎ táng法堂
- fān yuè翻跃
- fēi yì非意
- fāng shèn方慎
- fāng děng shēng方等声
- fēi yáo飞謡
- fāng chuí方垂
- fǔ yǎng wú kuì俯仰无愧
- fēi lái fēi qù飞来飞去