幡纸
拼音fān zhǐ
注音ㄈㄢ ㄓˇ
繁体幡紙
词语解释
幡纸[ fān zhǐ ]
⒈ 古代裁剪成一定规格,用来写字的绢帛。
引证解释
⒈ 古代裁剪成一定规格,用来写字的绢帛。
引《太平御览》卷六〇五引 晋 王隐 《晋书》:“魏 太和 六年,博士 张揖 上《古今字詁》,其巾部云:‘纸,今帋也,其字从巾。古以縑帛,依书长短随事截绢,枚数重沓,即名幡纸,字从系。’”
宋 董逌 《广川书跋》卷十:“古人治纸,要自有法,故以縑帛依旧书长短,随事截之,则为幡纸……自 汉 魏 遗字多用幡纸, 晋 宋 多用麻纸,而 隋 唐 多用经纸。”
余嘉锡 《书册制度补考·糊缝》:“又考 竇泉 《述书赋》自注云:‘ 皇象 写《春秋·哀公上》第二十九卷,其纸每一大幅有一缝线联合之。’盖 皇象 所用必是幡纸,故可用綫缝联,此昔人所未知也。”
相关词语
- fù ěr shè shēng附耳射声
- fán zhǐ繁祉
- fàn fú泛浮
- fēi zhōu非洲
- fān yuè翻跃
- fāng shèn方慎
- fèng huáng zhú凤凰竹
- fàng zhú放逐
- fù yuè覆阅
- fāng děng shēng方等声
- fēi lái fēi qù飞来飞去
- fěng sòng讽诵
- fēi yì非意
- fēng huí lù zhuǎn峰回路转
- fèn sāng忿丧
- fǔ pí腐皮
- fēng chuí yún sàn风吹云散
- fāng chuí方垂
- fá mò罚没
- fēi zhì蜚蛭
- fēi dié飞碟
- fēi dí飞镝
- fú zhōng浮钟
- fēng léi风雷
- fù shì复试
- fú lún扶轮
- fēi jīng飞精
- fēng qīng风清
- fǔ yǎng wú kuì俯仰无愧
- fó chǐ佛齿
- fēng xíng风行
- fèi jiǎng费讲
- fèi chóu沸稠
- fēn tíng kàng lǐ分庭抗礼
- fēng chù风搐
- fēi yáo飞謡
- fǎ táng法堂
- fá qì伐器
- fán róng fù qiáng繁荣富强
- fén shān坟埏